Lặng yên...
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Lặng yên...
Đêm khuya...cơn gió lạnh ùa về thổi tung từng góc khuất tâm hồn...lạnh và quạnh vắng... Chợt bật khóc vì những ngày tháng đã qua, ai cũng có một góc khuất không thể sẻ chia cùng ai đó và ai cũng có một quá khứ tì vết... Người ta bảo đêm là khoảnh khắc mà mỗi con người sống thật với cảm xúc của chính mình nhất, cái cảm xúc trong trẻo như giọt sương đêm vẫn đang rơi trên từng con phố nhỏ...một chút lạnh, một chút mong manh, một chút sợ, một chút buồn...Dường như có quá nhiều cái “một chút”” để hình thành nên một nỗi buồn vô hình đơn độc...
Đêm...
Cố lắng nghe ngoài kia từng cơn gió rít dài, tiếng rên khe khẽ của vạn vật đến nao lòng....
Cố hứng trọn từng giọt sương đêm được sinh ra từ đêm tối, muốn uống trọn cái tĩnh lặng đến rợn người....
Cố vượt qua lằn ranh giới mỏng manh của sự lưng chừng...lưng chừng nhớ, lưng chừng quên, lưng chừng đau, lưng chừng tuyệt vọng, lưng chừng khát khao...
Cố góp nhặt từng mãnh vỡ của đêm, lắp ghép mãi cũng chẳng thể hoàn hảo một bức tranh đêm tràn đầy bóng tối...chỉ là những mãnh vỡ ngổn ngang...
Mấy ai có thể hiểu hết những ngổn ngang, hoang tàn ẩn sau đôi mắt hanh hao sau bao va vấp của cuộc đời...Để đêm về, đôi mắt hằn sâu...đêm và bóng tối. Ai bảo không cố xua đi vùng tối ấy, vẫn cố đấy thôi, cố để tự nhủ rằng...rồi sẽ có những đêm trăng sáng, dẫ không đủ xua đi màn đêm tăm tối nhưng có thể heo hắt một góc trời...Vẫn còn đó những đêm trăng dài đúng không, dường như thế, còn đó đêm trăng...
Đêm cùng những khoảng lặng, khoảng lặng ngắt quãng dòng cảm xúc trầm, bổng...Như cuộc đời vậy, cần lặng yên để nhìn lại, cần ngắt quãng để cảm nhận đủ đầy....
Đêm...
Cố lắng nghe ngoài kia từng cơn gió rít dài, tiếng rên khe khẽ của vạn vật đến nao lòng....
Cố hứng trọn từng giọt sương đêm được sinh ra từ đêm tối, muốn uống trọn cái tĩnh lặng đến rợn người....
Cố vượt qua lằn ranh giới mỏng manh của sự lưng chừng...lưng chừng nhớ, lưng chừng quên, lưng chừng đau, lưng chừng tuyệt vọng, lưng chừng khát khao...
Cố góp nhặt từng mãnh vỡ của đêm, lắp ghép mãi cũng chẳng thể hoàn hảo một bức tranh đêm tràn đầy bóng tối...chỉ là những mãnh vỡ ngổn ngang...
Mấy ai có thể hiểu hết những ngổn ngang, hoang tàn ẩn sau đôi mắt hanh hao sau bao va vấp của cuộc đời...Để đêm về, đôi mắt hằn sâu...đêm và bóng tối. Ai bảo không cố xua đi vùng tối ấy, vẫn cố đấy thôi, cố để tự nhủ rằng...rồi sẽ có những đêm trăng sáng, dẫ không đủ xua đi màn đêm tăm tối nhưng có thể heo hắt một góc trời...Vẫn còn đó những đêm trăng dài đúng không, dường như thế, còn đó đêm trăng...
Đêm cùng những khoảng lặng, khoảng lặng ngắt quãng dòng cảm xúc trầm, bổng...Như cuộc đời vậy, cần lặng yên để nhìn lại, cần ngắt quãng để cảm nhận đủ đầy....
BanChanBan- Tổng số bài gửi : 110
Join date : 04/08/2010
Age : 33
Đến từ : thanh hóa
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Mon Aug 12, 2013 9:35 pm by BanChanBan
» Clip về những bộ xương...
Mon Sep 12, 2011 10:44 pm by BanChanBan
» Lavar-episode
Mon Sep 12, 2011 9:52 pm by BanChanBan
» Nhật kí ngày đen đủi... :))
Mon Sep 12, 2011 12:29 pm by BanChanBan
» Cười đứt cả ruột...
Mon Sep 12, 2011 12:25 pm by BanChanBan
» 7 ngày gia sư (truyện của vozer)
Sat Aug 27, 2011 1:15 am by BanChanBan
» Thảm họa Vi póp =))
Mon Aug 08, 2011 11:27 am by BanChanBan
» Solo AOE Pro----Hack==con cho! Haha
Fri Jul 29, 2011 2:50 pm by Khách viếng thăm
» (Truyện bây giờ mới kể ) Kể lại chỉ thấy nhục cái thân em
Mon Jul 25, 2011 12:16 am by BanChanBan